Tiểu Bạch Dương là truyện đam mỹ quân đội hay nhất
Tác giả Thủy Thiên Thừa
Chương: 121 chương
Thể loai: đam mỹ
Tóm tắt truyện Tiểu Bạch Dương
Bạch Tân Vũ bới mái tóc nâu vừa nhuộm, “Tôi vừa chạm mặt anh tôi mấy ngày hôm trước.”
“Anh của cậu? Anh cậu là ai? Giản Tùy Anh à?”
“Ừ.”
Trâu Hành nhếch miệng, “Chậc chậc, anh ta lại đánh cậu nữa hả?”
“Không có, đúng là ảnh muốn đánh tôi, nhưng lúc ấy tôi ở trên xe, nên lái xe chạy tót luôn.”
“Sao cậu lại chọc anh ta thế? Nhưng mà gã anh họ của cậu ấy, thật tình ngang ngược hết sức, nói thật tôi cũng hơi sợ anh ta.”
Bạch Tân Vũ nghe Trâu Hoành nói xấu Tùy Anh, trong lòng chẳng khoái chí cho mấy, song chẳng thể nào phản bác lại, bởi vì lời Trâu Hoành nói cũng không sai, cậu nghĩ ngợi một chút, rồi vẫn nói: “Thật ra ảnh cũng tốt với tôi lắm…”
Trâu Hoành vỗ lưng cậu, “Cái này là cậu có thói quen bị ngược.”
Bạch Tân Vũ trút cả ly rượu vào miệng, “Không nói nữa, mấy cậu HIGH đi, tôi về.”
“Hả? Đi thật à? Mới có mấy tiếng thôi mà.”
Bạch Tân Vũ cho hắn một cước, “Hôm nào tôi sẽ mổ cậu ra cho xem.” Nói rồi cầm lấy chìa khóa và ví bước đi.
Đến khi ra khỏi quán bar, tuy bầu không khí không còn ngột ngạt như lúc trước, nhưng tiết trời hôm nay lại nóng như lửa đốt, Bạch Tân Vũ thấy người mình còn dính dấp, đầu óc cũng xây xẩm, cậu đi đến bãi đỗ xe, ngồi vào trong xe, chỉnh điều hòa đến nhiệt độ thấp nhất rồi ngã lưng lên ghế, thở dài một hơi nặng nề.
Kể từ hôm Bạch Tân Vũ chạm mặt anh cậu đến giờ, trái tim của cậu cứ treo ở đâu đâu, hễ nhớ đến vẻ mặt hung ác của anh, tay chân cậu vẫn không ngừng run rẩy sao cho hết.
Du Phong Thành nhác thấy cậu muốn khơi lại chuyện cũ, lập tức thức thời mà lảng sang chuyện khác, “Anh có đói không, chúng ta ăn cơm đi.”
Bạch Tân Vũ cười hì hì ôm cổ hắn, “Cậu nghĩ hồi trước tôi không cãi nổi cậu á, lúc đó tôi đánh không lại cậu, nên không dám nói, về sau đàng hoàng một chút coi.”
Du Phong Thành hôn cậu một cái, “Anh lợi hại, nhất trí.”
Bạch Tân Vũ cứ cười không ngừng, “Ây, năm nay chúng ta làm lễ mừng năm mới ở đâu đây?”
“Đương nhiên là đến nhà anh.” Du Phong Thành cười nói, “Tôi đây không phải là đang tiếc tục lấy lòng cha vợ sao.”
“Đi, mùng một tôi cùng cậu về. Nhưng mà, nếu sau này chúng ta cãi nhau vì chuyện về nhà ai làm lễ mừng năm mới thì làm sao giờ?”
Du Phong Thành nheo mắt, “Chạy xung quanh ba vòng, ai thắng nghe người đó.”
Bạch Tân Vũ cười nói: “Con mẹ nó sao cậu không nói là nghe theo tôi luôn đi? Như vậy có vẻ cậu có lời hơn đó.”
“Tôi lấy cái chân què của tôi chạy cùng anh, còn chưa đủ lời à?”
Hai người ha ha cười, ánh mặt trời ấm áp không chỉ chiếu đến mép giường, còn chiếu vào đáy lòng bọn họ.
Trên thế giới có một người như thế, nếu bạn có được người đó bạn sẽ cảm thấy mình có tất cả mọi thứ, từ nay về sau, trong mỗi góc con tim đều ngập tràn cảm giác thỏa mãn, vĩnh viễn không thấy cô đơn.
Đời này vậy là đủ.
Đây là thể loại truyện đam mỹ giống mười năm yêu anh nhất .